Cảnh báo spoil: Đây là bài viết tâm sự do một fan trung thành của manga Miền Đất Hứa (The Promised Neverland) viết lên, nó dành cho fandom The Promised Neverland cùng trút bầu tâm sự hoặc dành cho ai đã biết các chi tiết quan trọng của truyện mà muốn bàn luận, bạn không muốn bị spoil thì đừng đọc bài viết này và cũng khuyên mọi người là nếu chưa đọc truyện thì đừng đọc phần tâm sự này, vì sẽ tiết lộ khá nhiều tình tiết chính và gây bất ngờ của bộ truyện.
- Đây là một bài viết mang hướng tâm sự hơn là đánh giá, bài viết được bạn Nguyễn Thị Nhã Uyên upload tại Group Maybe You Cant Stop Reading It.
Chẳng là còn vài ngày nữa là tới sinh nhật của Norman nên mình nổi hứng lôi truyện ra đọc lại, đọc xong thì lại nổi hứng muốn viết vài dòng cảm nhận.
Có lẽ mình là một người đọc dễ tính nên khác với một số bạn sau khi đọc hết phần thoát ra khỏi nông trại thì thấy không còn hay nữa. Mình thì thấy Miền Đất Hứa vẫn rất hay và cuốn hút, nó không thiên hẳn về phần đấu trí tuệ như trong nông trại, mà có lấn qua thể loại đấu tranh sinh tồn. Mình hoàn toàn thích sự kết hợp này, nội dung của truyện bắt đầu từ lúc thoát ra khỏi nông trại mình thấy có khá nhiều điều hấp dẫn, là đấu trí khi phải biết bày ra những sách lược hợp lý để chiến thắng, là sự nhẫn nại kiên cường để mất bao năm trù tính một cơ hội và lòng dũng cảm để chiến đấu và trải qua mất mát.
Khi mới bắt đầu đọc truyện này, mình có nghe là có khá nhiều bạn không thích Emma. Và sau khi đọc thì mình biết vì sao mọi người không thích (mình thì vẫn rất quý con bé). Emma được xây dựng với một tấm lòng quá thuần thiện và có phần ngây thơ, khi Norman đưa ra vấn đề muốn diệt chủng loài quỷ thì Emma lại muốn trông chờ vào lời hứa của “bảy bức tường” để xây dựng một tương lai hoà bình giữa người và quỷ, đồng thời đưa tất cả “Trẻ gia súc” về thế giới loài người và giúp quỷ không cần ăn thịt người cũng có thể duy trì hình dạng cũ. Một ý tưởng nghe thôi đã thấy quá từ bi, không khả thi và không công bằng với những đau khổ mà đám “trẻ gia súc” đã phải chịu đựng.
Thật ra đối với mình, lý tưởng của Emma hay Norman đều không sai.
Mục lục
Về nhân vật Norman
Đứng ở góc độ của Norman, dùng lý trí và tình hình thực tế nhìn nhận, lựa chọn của cậu ấy là hợp lý và khả thi nhất. Diệt chủng loài quỷ kể cả những con quỷ không ăn thịt người, nghe thì tàn nhẫn nhưng nếu không làm như vậy, loài người sẽ phải mãi mãi chiến đấu với loài quỷ và nếu người-quỷ tiếp tục ngang tài ngang sức như đã từng trong quá khứ, rồi khi thời gian trôi qua, khi những người sáng lập như Norman, Emma, Ray không còn thì để tìm kiếm bình yên liệu sẽ có một “lời hứa” mới nào giữa người và quỷ được thiết lập, rồi tụi quỷ vẫn tiếp tục sản xuất ra những “trẻ gia súc” mới, vòng lặp quay lại sao? Hơn nữa dù muốn tha cho những con quỷ không ăn thịt người, thì ai đảm bảo chúng sẽ không trả thù loài người, ai đảm bảo chúng sẽ “ăn chay” cả đời, ai có thể phân biệt được quỷ nào chưa ăn thịt người để tha mạng. Việc quay lại thế giới loài người cũng quá khó khăn, họ sẽ chấp nhận đám “trẻ gia súc” hay không, hay là sẽ tìm cách bắt chúng lại đưa về thế giới loài quỷ để tránh chiến tranh hai giới xảy ra. Rõ ràng lựa chọn của Norman là hợp lý.
Nếu bạn quan tâm đến Norman và muốn ủng hộ tác giả cũng như ủng hộ website thì đừng bỏ qua Light Novel “Thư Của Norman” nhé. Lấy bối cảnh trước khi bị xuất đi, Norman đã ngồi trong rừng viết thư hướng dẫn mọi người đào tẩu. Trong lúc viết, cậu bồi hồi nhớ lại những kỉ niệm từng trải qua với Emma và các anh chị em ở Grace Field House.
- Mua ngay tại đường link bên dưới.
- Sản phẩm được bán bởi Nhà sách Fahasa trên Tiki. Được kiểm tra trước khi nhận hàng và đổi trả nếu sản phẩm bị lỗi, nếu phát hiện là hàng giả sẽ được hoàn tiền lên tới 111%.
Về nhân vật Emma
Đứng ở góc độ của Emma, mình hoàn toàn có thể hiểu tại sao con bé lại không muốn giết loài quỷ. Thật ra, quỷ và loài người chúng ta không khác nhau về bản chất là mấy, đều ăn để sống. Lấy một phép so sánh làm ví dụ, nếu tưởng tượng con người là quỷ thì những gia súc, gia cầm chúng ta hay ăn như lợn, bò, gà.. sẽ là đám “trẻ gia súc”. Trong MĐH, quỷ đối xử với “trẻ gia súc” rất tệ, bởi chúng coi ” trẻ gia súc” là thức ăn sớm muộn gì cũng bị chúng tiêu hoá, khá giống trong hiện thực, loài người đối xử với đám heo, bò, gà…cũng không tốt hơn. Những nông trại cấp thấp của quỷ cũng giống với dây chuyền chăn nuôi công nghiệp của loài người, những nông trại cao cấp thì theo mô hình nuôi “thả vườn” mà loài người vẫn áp dụng. Khác biệt duy nhất ở đây, là “trẻ gia súc” vừa có cảm xúc, vừa có trí tuệ để biết vùng lên đấu tranh, còn heo, bò, gà.. thì chỉ có cảm xúc, chúng sẽ biết đau, sợ hãi, có lẽ cũng căm hận nhưng không đủ thông minh để chống cự. Đặt thử vấn đề, nếu một ngày đám gia súc, gia cầm này được khai trí và muốn tiêu diệt loài người để trả thù, vậy chúng có sai không? Thế loài người có đáng bị tiêu diệt không khi ăn và bị ăn đã là quy luật của tự nhiên?
Lý tưởng nào cũng có chính kiến của nó, một bên lý trí, thực tế, một bên đồng cảm và thấu hiểu, quan trọng là ai thuyết phục được người kia nghe theo lý tưởng của mình.
Cuối cùng thì Emma là người chiến thắng trong cuộc thuyết phục này. Một cái kết mà theo nhiều người là hơi hụt và chưa đúng với kỳ vọng. Đúng là cái kết như vậy thì khá mang màu sắc cổ tích, không hợp với bầu không khí lúc đầu của truyện lắm. Nhưng với một người bias Norman, yêu thương thằng bé như mình, kết như vậy là ổn. Norman đã phải chịu đựng quá nhiều thứ, cậu đã dồn nén sự sợ hãi và khát khao được sống khi chấp nhận bị “xuất hàng” để Emma và Ray có thể trốn thoát, chịu đựng nỗi cô đơn ở Lambda cùng ngày tháng vật vã vì những cơn đau từ từng viên thuốc thí nghiệm, chịu đựng áp lực lương tâm khủng khiếp về một cuộc diệt chủng. Nếu có thể trở thành thiên thần, đâu ai muốn làm quỷ dữ. Norman đã phải chôn sâu vẻ dịu dàng, ấm áp để khoác lên mình sự lạnh lùng, cô độc, trở thành “thần”, là “Boss” hoàn hảo trong lòng của mọi người, liệu có ai biết cậu đã phải giấu kín những đau khổ nào, những sợ hãi gì…Nhưng khi lời nguyện ước của Emma với “Bảy bức tường” được thực hiện, Norman sẽ thoát khỏi những gánh nặng đó.
Về nhân vật Ray
Nói về Emma và Norman nhiều rồi, giờ muốn dành một chút thời gian tâm sự về Ray. Lần đầu đọc truyện, khi biết Ray là nội gián của mama mình đã rất bất ngờ và có phần trách móc Ray. Mình trách Ray vì sao lại tiết lộ thân phận của Norman, Emma cho mama, trách Ray vì sao có thể lạnh lùng chấp nhận làm nội gián cho mama khi biết được bí mật của nông trại. Nhưng khi đọc tiếp thì mình bắt đầu thấu hiểu với những lựa chọn của Ray. Trong suốt những năm tháng tuổi thơ, khi Emma và Norman được tận hưởng một cách trọn vẹn niềm vui, hạnh phúc từ “ngôi nhà” tuy giả tạo nhưng tràn đầy ấm áp kia thì Ray lại vật lộn với nỗi đau khổ, dằn vặt tột cùng khi chỉ có thể bất lực nhìn từng người anh chị em ra đi. Cậu không thể chia sẻ nỗi đau ấy cùng ai, chỉ một mình lặng thầm chịu đựng rồi tự đeo lên cho bản thân một chiếc mặt nạ lạnh lùng che giấu tất cả. Khi Ray biết bí mật của nông trại, cậu còn quá nhỏ, cho dù cậu có thông minh đến đâu cũng không thể chống lại lũ quỷ hùng mạnh và nếu cậu tiết lộ bí mật này với mọi người, con đường cuối cùng của họ cũng chỉ là trở thành món ăn cho lũ quỷ.
Ray lựa chọn trở thành gián điệp cho mama vì đó là con đường sống duy nhất, khi biết mình không thể cứu sống được tất cả mọi người, Ray đã thông minh lựa chọn cách làm khả dĩ nhất, cứu sống Emma và Norman, hai người bạn thân nhất của cậu. Còn bản thân Ray, từ khoảnh khắc cậu đưa ra yêu cầu làm gián điệp cho mama, cậu chưa từng nghĩ đến việc sẽ trốn thoát, cậu sẽ ở lại nông trại này, hỏa thiêu nó, chết cùng nó để chuộc tội cho những linh hồn của các anh chị em mà cậu đã nhắm mắt buông bỏ. Thật ra Ray hoàn toàn không có tội, cậu không sai và xứng đáng được sống tiếp, sống tiếp để nhìn thấy tương lai đầy hy vọng đang chờ cậu ở phía trước. Thật may là cuối cùng, cậu đã sống tiếp, bộ ba Norman, Emma, Ray lại được đoàn tụ và sống hạnh phúc bên bạn bè, gia đình, đó mới chính là đoạn kết trọn vẹn nhất của “Miền đất hứa”.
Tâm sự đến đây là cũng dài rồi, cảm ơn mọi người nãy giờ đã nghe mình lảm nhảm nhiều như vậy. Đây là cảm nhận cá nhân của mình thôi, mọi người nếu không vừa ý cũng đừng để tâm nhiều, cứ coi như mình nói xàm nói nhảm cũng được.
… Xem thêm nội dung hay tại…Vietotaku
Bạn đã đọc xong bài viết [Review Manga] Miền Đất Hứa (The Promised Neverland), hãy tham khảo thêm các bài viết khác cùng chuyên mục Bảng xếp hạng Anime nhé!